Kinh tế 51 D

Lời tỏ tình "hoành tráng" 83496Đăng nhập bằng Họ tên có hoặc không dấu, Password là MSV của bạn

Mọi vấn đề liên hệ đến banhran88@gmail.com


Join the forum, it's quick and easy

Kinh tế 51 D

Lời tỏ tình "hoành tráng" 83496Đăng nhập bằng Họ tên có hoặc không dấu, Password là MSV của bạn

Mọi vấn đề liên hệ đến banhran88@gmail.com
Kinh tế 51 D
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Kinh tế 51 D

Ấm áp khi bên nhau


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down   Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1 Lời tỏ tình "hoành tráng" Empty Lời tỏ tình "hoành tráng" Fri Dec 11, 2009 7:27 pm

Đỗ Quang Huy

Đỗ Quang Huy
Moderator
Moderator
Nhớ không, hồi bé xíu xiu, tớ đã… “cầm cưa” cậu chẳng chút ngại ngần.

Nhà chúng mình ở ngay sát cạnh nhau nên thân thiết lắm. Chúng mình đã lớn lên bên nhau và có những ngày tháng đẹp đẽ biết bao.

Tớ có rất nhiều đồ chơi đẹp, còn cậu thì không. Vậy là chiều chiều, tớ lại rủ cậu ra ban công cùng chơi đồ hàng. Nhưng vì tớ là con gái, nên toàn… búp bê thôi. Cậu cũng đành “ngậm ngùi” cầm lấy kéo, cắt từng mảnh vải nhỏ tí xíu, xâu kim rồi khâu chúng lại. Chúng mình cùng may những bộ quần áo thật đẹp cho búp bê của tớ…

Tớ nhớ, tớ đã lấy chiếc khăn kim tuyến trùm lên đầu, cặp tóc bằng một chiếc cặp màu hồng thật xinh, thoa trộm một chút son của mẹ rồi đóng giả… cô dâu. Tớ còn bắt cậu phải làm chú rể, nhưng cậu không chịu. Và rồi… cậu khóc ré lên. Mẹ tớ tưởng có chuyện gì, cuống quýt chạy vào. Hiểu chuyện, mẹ tớ cười phá lên, kể cho mẹ cậu nghe, rồi mọi người đều trêu: Sau này lớn lên, cho chúng mình… cưới nhau. Tớ chẳng hiểu gì cả, nhưng cũng thấy vui vui. Còn cậu, nước mắt ngắn dài, cứ “Ứ ừ, không chịu, không chịu đâu”…

Chúng mình đã từng có những tháng ngày thật đẹp...

Trò búp bê chơi mãi rồi cậu chán. Cậu thích những chiếc ô tô của bạn Cún hàng xóm hơn. Thế là, ngày ngày cậu cùng Cún “Bíp bíp” inh ỏi (Giả làm còi ô tô mà), “bơ” luôn tớ. Hôm ấy tớ đã… dỗi cơm, xịu mặt, năn nỉ nguyên một buổi tối để bố tớ đồng ý dẫn đi mua… máy bay. Tớ tin rằng, máy bay sẽ thú vị “ăn đứt” cái ô tô kia nhé. Máy bay có thể bay cao, bay xa, bay tít lên trời cơ mà, và chắc chắn là cậu sẽ thích lắm!

Chúng mình lại chơi với nhau…

Các cô, các bác hay trêu, hỏi rằng: “Ly yêu ai nào”, tớ luôn trả lời dõng dạc: “Yêu bạn Bin ạ”. Tớ đã dám “tỏ tình hoành tráng” như thế cơ đấy.

Tớ đã phải rất cố gắng thực hiện “lời hứa”: “Nếu ăn cơm cùng Bin, con sẽ ăn liền… 3 bát” với mẹ. Và ngày nào, mẹ cậu cũng lấy cơm cho hai đứa ăn chung. Tớ còn rất “người lớn”, nói với cậu: “Bin phải ăn nhiều vào chứ, thế mới khỏe được, mới học giỏi được”. Hôm nào cậu không ăn nhiều, tớ còn thay mẹ cậu… dỗ dành cậu nữa chứ. Mẹ cậu cứ xuýt xoa: “Ôi chao, Ly và Bin yêu quý nhau quá đi mất”.

Đi mẫu giáo, tớ lúc nào cũng là người… dắt cậu. Dắt cậu đi này, dắt cậu về, dắt cậu mỗi lúc sang đường nữa chứ. Tớ nhớ vô cùng cái cảm giác hai bàn tay bé xíu nắm lấy nhau, nhớ lúc Bin vô tình trượt chân ngã, lại khóc um lên, mặt mũi tèm lem. Tớ đã lau nước mắt cho cậu: “Không sao đâu, hết đau ngay mà”, lại còn… “chọc lét” cho cậu cười, bỗng chốc quên sạch hết đau.

Tớ đã yêu thương cậu bằng những điều như thế, suốt cả một thời ngốc xít như thế…

Giá mà, khi lớn lên, chúng mình vẫn có thể ở bên nhau như ngày xưa ấy...

Còn bây giờ, mỗi lần gặp cậu, tớ lại... chạy thật nhanh, vì tớ xấu hổ, chẳng dám nhìn thẳng vào mắt cậu như xưa. Chúng mình bỗng dưng trở thành xa lạ, không nói chuyện, ít gặp gỡ. Mẹ bảo rằng, tớ đã lớn rồi mà, biết xấu hổ, ngượng ngùng rồi mà. Cả Bin cũng thế, luôn đỏ mặt lên mỗi khi ai đó nhắc lại những kỉ niệm của ngày xưa…

Tớ chẳng dám nói: “Ly yêu Bin”, chẳng dám nắm lấy tay cậu, chẳng thể cùng cậu vui đùa như hồi còn con nít nữa. Dường như, khi thành người lớn, có nghĩa là chẳng thể “dũng cảm” như là trẻ con, chẳng dám thể hiện những yêu thương bằng lời nói hay hành động hồn nhiên như thế. Tớ chỉ biết nhìn ngắm cậu từ xa, thấy tim mình đập loạn nhịp, khi Bin của ngày trước lúc nào cũng “khóc nhè chè thiu”, thì bây giờ mạnh mẽ và người lớn lắm…

Giá mà có thể trở về với những ngày tháng ấy, cậu nhỉ. Giá mà, dù 5 tuổi hay 17 tuổi, tớ cũng đều có thể nắm lấy tay cậu mà “tỏ tình hoành tráng” rằng: “Ly sẽ mãi mãi ở bên cạnh Bin nhé''

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang   Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết